You are not connected. Please login or register

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

H@RµÑA

1Chapter 3: Chuyến bay Empty Chapter 3: Chuyến bay 10/6/2012, 17:48

H@RµÑA

Member Level 1

H@RµÑA

Member Level 1
Rod bây giờ lại sắm vai người cảnh giác. Cô gái vẫn cứ giơ bàn tay ra, chờ đợi. Cuối cùng Rod cũng đánh liều bắt lấy bàn tay đó. Không có chuyện gì xảy ra. Rod buông tay cô gái ra hỏi:



-Cô nói hòa là sao?

-Hồi chiều anh cứu tôi thoát chết, bây giờ tôi cũng vừa cứu anh, như vậy là hòa, đúng không? – Cô gái nghiêng nghiêng đầu.

-Cũng đúng – Rod gật gù.

-Này – Cô gái đưa hai tay lên trước mặt Rod.

-Hả? – Rod ngạc nhiên.

-Tôi vẫn là tù binh của anh mà. Bắt tôi lại đi – Cô gái cười.

-Giờ đến lượt cô bất bình thường đấy – Rod ngạc nhiên rồi nhún vai – Tôi đã thả cô ra rồi, sao lại bắt lại được.

-Phi cơ của tôi cháy rồi. Tôi cũng không có thiết bị liên lạc gì. Nếu anh bỏ tôi lại đây thì tôi quay về kiểu gì đây?

-Nói cũng có lý. Vậy để tôi đưa cô về Bygeniou.



Cô gái tròn mắt ngạc nhiên trước câu nói thản nhiên của Rod.



-Anh có biết mình vừa nói gì không đấy?

-Biết chứ. Đi luôn nhé.

-Để tôi xem. Một cánh cổng bằng thép dày 1m, một hành lang đầy Scout Guard, và Redline, Starlite, Zaylope… tất cả đều có quân tuần tra. Thôi xin cảm ơn, tôi chưa muốn chết đâu.

-Nếu phải chiến đấu với tất cả thì tất nhiên là tôi chết. Nhưng nếu chỉ cần chạy qua thì chưa chắc đâu – Rod cười.



Cô gái nhìn Rod như đánh giá khả năng của anh. Về trình độ lái phi cơ thì anh chàng chắc chắn hơn cô, nhưng liệu như thế đã đủ để anh ta lái phi cơ qua hàng trăm cây số đầy những trắc trở để đến tận Bygeniou, thủ đô của BCU? Cái bộ mặt tự tin anh ta đang đeo lên là thật hay là giả vờ? Sau một lúc ngần ngừ thì…



-Thôi được. Đi nào.

-Cô chắc chứ?

-Chính anh rủ rê tôi, giờ còn hỏi thế sao?

-Được, vậy lên phi cơ của tôi nào! À quên, cô tên gì?

-Shalin. Shalin Redstorm.

-Tôi là Rod Walkerspace. Hân hạnh được gặp cô.

-Hân hạnh.



Rod và Shalin trèo qua xác con Trimus rồi đi ra cửa hang. Không ngờ một cảnh tượng đáng kinh ngạc đập vào mắt họ. Dưới ánh trăng sáng vằng vặc, dưới bãi đổ nát thành phố Bark là hàng chục con Trimus đang chạy rồ rồ xung quanh các triền núi. Chúng đang thu nhặt xác của những phi cơ bị bắn rơi trong trận đánh hồi chiều. Trên bầu trời cũng đầy những đốm sáng xanh đỏ từ đèn của các Hovernmus và Joymus. Trong lúc Rod còn đang ngẩn ra vì bất ngờ thì Shalin đập vào vai Rod rồi chỉ xuống một cổng thông vào thành phố Bark ngầm. Bọn Trimus, Hovernmus và Joymus đang chui ra từ đó. Không, không chỉ từ đó mà từ tất cả các cổng khác nữa.



-Xem ra chiến dịch truy quét Bark không thành công như đã báo cáo – Rod nói.

-Bấy lâu nay chúng ẩn nấp dưới thành phố Bark ngầm, liệu đang có mưu đồ gì chăng?

-Đằng nào thì – Rod quay sang Shalin – Cần phải báo cáo sự việc này với Bộ chỉ huy của ta càng sớm càng tốt.

-Nên đợi trời sáng cho bọn chúng rút đi chứ?

-Không được, nơi này không an toàn. Lấy gì đảm bảo một con Trimus nữa không chui vào đây? Vả lại… trời sáng thì tôi không đưa cô về được nữa đâu.

-Thôi được, mọi việc giao cả cho anh đấy – Cô gái mỉm cười một cái.



Hai người tìm tới chỗ chiếc “Speed” leo vào. Rod khởi động động cơ, và chiếc phi cơ cất cánh lao vọt lên không trung. Đúng như Rod đã dự tính, tất cả bọn Trimus, Hovernmus, Joymus và cả Cygnus lập tức phát hiện ra và đuổi bắn. Hỏa lực của bọn chúng hình như đã được nâng cấp, tốc độ bắn nhanh hơn rất nhiều. Rod hơi bất ngờ trong chốc lát, và cánh trái phi cơ của anh liền bị trúng đạn chao đảo. Nhưng anh không hề có ý định đối đầu với chúng, tăng tốc vượt khỏi tầm bắn của chúng và lao thẳng tới cổng warp hầm B. Hai tấm cửa khổng lồ đen sì chặn lối vào hầm B dần dần hiện ra phía trước.



-Giờ anh vượt qua cái này thế nào? – Shalin hỏi.

-Cô cứ yên tâm – Rod giơ ngón tay cái lên - Thắt chặt dây an toàn nhé, phi cơ có thể sẽ rung hơi mạnh đấy.



Shalin còn chưa hiểu ý đồ của Rod thì chiếc Speed bỗng nhiên giảm tốc độ, đồng thời tất cả các chức năng Shield Boost, Ricochet Barrier và cả Disrupt Aim được khởi động. Chẳng bao lâu sau bọn quân Shrine đã bắt kịp phi cơ của hai người. Đám Cygnus hung hãn lao bổ vào trước tiên, nhưng Rod khéo léo nhìn màn hình phía sau lượn phi cơ tránh được. Tuy nhiên đạn của bọn Hovernmus và Joymus thì va vào trường bảo vệ bên ngoài liên tục. Mặc dù Ricochet Barrier có khả năng làm lệch hướng đạn nhưng chiếc Speed vẫn bị rung lên dữ dội như thể đang hạ cánh trên một đường băng gồ ghề mà không có bánh xe vậy. Shalin hoảng hốt ra mặt nhưng Rod thì vẫn tỏ ra rất bình tĩnh.



Khi chỉ còn cách cổng warp chừng 1000m Rod bắt đầu khai hỏa. Anh bắn ra hàng loạt Arrow về phía cánh cửa, nhưng rõ ràng sức công phá của chúng không thể đủ để xuyên qua lớp thép dày phía trước. Phía sau đám người máy Musketeer vẫn lì lợm đuổi theo. Bất ngờ Rod lại bắn vào những quả tên lửa mình vừa bắn ra. Những quả Arrow trúng đạn nổ tung, làm phát nổ cả những quả Arrow xung quanh, còn những quả không bị sức ép làm cho nổ thì cũng đâm đầu xuống đất xới tung cát bụi lên, tạo nên cảnh tượng như một trận hỗn chiến vậy.



Khói bụi từ loạt tên lửa của Rod bay ra mù mịt đến mức không nhìn thấy được gì phía trước. Tuy thế đám phi cơ của Shrine vẫn hung hăng xông thẳng vào đám bụi mù đó. Liền sau đó là những tiếng “bùm bùm” không ngớt. Khi đám khói tan đi thì hiện ra một cảnh tượng khó ngờ: trước cánh cửa thép là một đống xác phi cơ Shrine đang bốc cháy ngùn ngụt. Trong khi đó thì chiếc Speed đang bay lượn ở tít trên cao. Thì ra kế hoạch của Rod chính là dụ cho các phi cơ Shrine bám theo sát nút, đến khi sắp sửa đâm vào cánh cửa thông vào hầm B thì tạo ra đám bụi mù, đồng thời dùng kỹ thuật “Lượn nửa góc vuông” để bất thần tránh ra khỏi vị trí, cho bọn phi cơ Shrine đâm thẳng vào cánh cửa vững chãi. Và anh đã thành công: gần như toàn bộ đám phi cơ Shrine truy kích anh đã bị xóa sổ, còn cánh cửa thép thì đã bị khoét một lỗ đủ rộng để cho chiếc Speed chui qua.



Không bỏ lỡ một giây, Rod tăng tốc cho phi cơ lao vọt qua khe hở đó vào trong hầm B. Lúc này Shalin đã hiểu ra kế hoạch của Rod, tỏ ra rất khâm phục:



- Không ngờ anh có thể nghĩ ra cách phá cửa tài tình như vậy.

-Đó gọi là tùy cơ ứng biến thôi – Rod nhếch mép cười.

-Rod Walkerspace. Tôi sẽ phải nhớ cái tên này.

-Haha. Giờ chắc tín hiệu báo động đã được gửi tới tổng hành dinh quân BCU của cô rồi. Ta phải nhanh chóng ra tới Redline trước khi có người đến.



Rồi Rod mở hết tốc lực vượt qua đám Scout Guard, bay rất nhanh dọc theo hầm B. Động cơ báo quá nóng, anh lại khởi động kỹ năng Tăng Tốc để giữ nguyên tốc độ. Chỉ trong vòng chưa đầy một phút họ đã tới đầu kia của hầm B. Vừa ra khỏi cửa hầm Rod vội đổi hướng phi cơ sang góc trái, tránh xa đường thẳng giữa hai warp Starlite và hầm B. Bay được một đoạn đủ xa Rod ra hiệu bảo Shalin nhìn ra phía sau. Shalin ngoái lại nhìn, và thấy vô số đốm sáng đang bay từ Starlite vào trong hầm B. Phía BCU nhận được tin cổng warp hầm B bị công phá tưởng quân ANI nhân lúc nửa đêm tập kích nên đã dồn toàn bộ lực lượng vào trong hầm, nhưng như thế lại là đúng ý Rod. Đợi cho các đốm sáng đã khuất hẳn vào trong hầm rồi Rod mới đổi hướng bay thẳng sang Starlite, hoàn toàn yên tâm vì anh đoán chắc ở các khu vực còn lại không có mấy phi cơ tuần tra nữa.



Đúng như dự đoán, Rod đi thẳng một mạch từ Redline về đến tận Stone Ruins mà không gặp một phi đội tuần tra nào. Đến gần cổng warp vào thành phố Bygeniou, Shalin lên tiếng:



-Anh đưa tôi tới đây được rồi, còn lại tôi tự đi được.

-Ok – Rod giảm tốc độ phi cơ.

-Còn anh bây giờ làm thế nào mà quay về được? – Shalin vừa tháo dây an toàn vừa hỏi.

-Tôi có Cổng dịch chuyển (Warp Port) – Rod cười.

-Thực sự tôi không nghĩ anh đi được đến tận đây đâu – Shalin khoanh tay lại – Nếu không chịu ơn anh thì tôi đã phải nghĩ cách thủ tiêu anh rồi.

-Cô quả là một chiến sĩ trung thành. Tôi là cô thì chẳng nghĩ được như thế đâu – Rod đáp.

-Nhưng… cái gì cũng có ngoại lệ. Tôi nghĩ anh có thể là ngoại lệ của tôi đó.

-Ý cô là sao?



Shalin mở nắp phi cơ đứng thẳng dậy. Một lần nữa cô đưa bàn tay về phía Rod.



-Anh là một người… đáng tin cậy. Vậy nên tôi sẽ làm bạn với anh.

-Vinh dự cho tôi quá – Rod cười, vươn tay ra bắt tay Shalin – Nhưng nếu chúng ta gặp nhau giữa tiền tuyến thì sao?

-Thì hãy cứ cố tránh nhau đi. Chỉ đến khi nào sự việc trở thành bất khả kháng thì tính tiếp.

-Nghe cũng được đấy. Ok, vậy cứ thế nhé.

-Tạm biệt.



Shalin tung mình nhảy từ buồng lái phi cơ xuống. Gần tới đất cô lấy súng bắn ra một viên đạn. Viên đạn chạm đất nổ tung thành một khối chất lỏng đặc. Shalin rơi vào khối chất lỏng đó và chạm đất một cách nhẹ nhàng, còn khối chất lỏng thì bốc hơi ngay sau khi cô đứng thẳng dậy. Cô nhìn lên trời thì thấy chiếc Speed của Rod đang bay qua một vòng tròn màu trắng xen lẫn vàng và đỏ, và vòng tròn tan biến ngay sau khi chiếc phi cơ đi hết chiều dài qua nó. Sau đó Shalin còn nhìn lên bầu trời một lúc nữa rồi mới chậm rãi đi về phía thành phố.



Shalin trở về thành phố Bygeniou vừa đúng lúc các đồng đội của cô từ hầm B quay về. Khỏi nói cũng biết trông thấy cô họ vui mừng đến thế nào. Riêng Misa, cô bạn thân nhất của Shalin đã ôm chầm lấy cô mà khóc thút thít như một đứa trẻ vậy.



-Ôi Shalin… - Misa nói trong tiếng nấc – Tớ đã tưởng là không bao giờ còn được thấy cậu nữa chứ.

-Bọn này thấy sếp không trở về đinh ninh là sếp đã hy sinh rồi - Một người tên Vicel hớn hở nói - Misa đã lên kế hoạch báo thù cho sếp rồi cơ đấy.

-Ông trời ghét tôi lắm nên không cho tôi chết sớm đâu – Shalin cười hì hì.

-Ừ, ghét sếp, nhưng mà có phải ông ấy đã cử một thiên thần đẹp trai sáng ngời xuống cứu sếp không? - Một người tên Reever nói bông đùa.

-Tiếc là đó không phải anh há, Reev? – Shalin cũng đùa lại.

-Cái gì!!? Thế là có gã nào đó thật hả???

-Có thể có, mà cũng có thể không.

-Sếp thật tàn nhẫn! – Reever vờ gào lên đầy đau khổ - Sếp còn định đùa với trái tim mỏng manh yếu đuối của tôi đến bao giờ đây!? Bao lâu nay tôi vẫn luôn chờ đợi sếp mà…

-Ừ, mỏng manh dễ vỡ lắm. Vỡ thì ra nhiều mảnh vụn mà mảnh vụn đâm nát tim con gái nhà lành đó nha - Shalin xoa xoa đầu Reever – Vừa tuần trước đó thôi. Cô thứ mấy rồi nhỉ?

-Ờ… - Reever đánh trống lảng – Mới có… hai mươi hai thôi mà.



Mọi người cùng cười vui vẻ. Sau đó Shalin nói là đầu vẫn còn đau cần phải nghỉ ngơi rồi đi về căn phòng của mình. Thực ra vừa nãy, khi nghe câu nói đùa của Reever, Shalin bỗng nhiên nghĩ tới Rod và bất giác một cảm xúc lạ trong cô trỗi lên. Tuy nhiên cô trấn tĩnh lại ngay, và cũng may mọi người không để ý. Cô đành phải tìm cách tránh cuộc nói chuyện, nếu không ít nhiều cũng sẽ có vài ba câu hỏi rắc rối. Cô thở dài một tiếng trong khi đang đi thong thả trên hành lang.



Gần tới phòng của mình, chợt Shalin thấy một người đang đứng dựa tường cạnh cửa ra vào mà cô nhận ra là Nikolai Stilveto, người mới gia nhập quân đội BCU được 1 tháng nay nhưng rất được sự tín nhiệm của bộ chỉ huy. Cô chưa trực tiếp nói chuyện với người này bao giờ nhưng đã có ấn tượng xấu từ cái nhìn đầu tiên. Có lẽ cũng nên miêu tả diện mạo của tên này một chút để mọi người hiểu lý do tại sao. Hắn ta cao hơn Shalin nửa cái đầu, tóc mái dài che khuất một nửa khuôn mặt, nhưng nửa còn lại đủ khiến cho người ta lạnh xương sống bởi ánh mắt như mắt rắn và nụ cười nham hiểm thường trực.

“Mình và hắn ta chưa từng gặp nhau, sao hôm nay hắn lại đến tìm mình?” Nhìn thấy Shalin, Nikolai đứng thẳng dậy rồi cất giọng hỏi:

-Cô là Shalin Redstorm, thiếu úy chỉ huy phi đội 107?

-Vâng, là tôi đây – Shalin bình tĩnh đáp – Anh là Nikolai Stilveto trung úy chỉ huy phi đội 10 phải không? Anh tìm tôi có việc gì?

-Nghe nói cô vừa mới trở về? – Nikolai hỏi.

-Vâng, đúng thế - Shalin đáp, có linh cảm không lành.

-Có thể cho tôi biết cô trở về bằng cách nào không? – Nikolai hỏi tiếp.

-Đương nhiên là tôi về bằng phi cơ của tôi rồi – Shalin trả lời, giọng không được tự nhiên.

-Chiếc Redstorm ấy hả? – Nikolai mỉm cười – Hôm trước tôi vừa phát hiện ra một trục trặc nhỏ trong động cơ của nó, bây giờ cô không phiền cho tôi xem lại chứ?

-Ơ… không được… ý tôi là… thực ra nó đã bị bắn cháy rồi – Shalin tỏ ra lúng túng – Tôi may mắn liên lạc được với một người bạn của tôi, và…

-Thôi đủ rồi đấy – Nikolai ngắt lời Shalin, rồi bất chợt ra đứng trước mặt dồn Shalin vào tường – Cô không qua mặt tôi được đâu.

-Tôi… tôi không hiểu? – Shalin mặt đã biến sắc.

-Cô đã trở về trên phi cơ của kẻ địch, có đúng không hả? – Nikolai lên giọng.

-Ơ… tôi… - Shalin ấp úng.

-Đừng chối nữa. Trên đường đi qua Redline tôi đã phát hiện ra một chiếc I-Gear của ANI lấp ló sau mấy dãy núi. Sau đó tôi đã âm thầm bám theo và bắt gặp cô nhảy xuống từ chiếc I-Gear đó. Cô còn gì để nói không?



Shalin đã bị phát hiện chân tướng, chỉ còn biết cúi gằm mặt xuống. Nikolai quay lưng bước đi:



-Đi theo tôi. Tổng tư lệnh có vài điều muốn hỏi cô đấy.



Vài phút sau, Shalin đã bị đưa vào trong một căn phòng hình trụ. Ở phía đối diện với cửa ra vào có một dãy bệ rất cao như kiểu tòa án, ở giữa có một biểu tượng quốc gia BCU. Ngồi trên đó là Tổng tư lệnh cùng các vị tướng khác trong Bộ chỉ huy. Phía dưới thì chỉ có Shalin đang đứng, không có ai gác cửa, tuy nhiên cô cũng không có ý định bỏ chạy. Sau một loạt câu hỏi về sự việc đã xảy ra như thế nào, Tổng tư lệnh chốt lại bằng một câu hỏi:



-Tên của người phi công đó là gì?

-…Rod Walkerspace – Shalin ngần ngừ một lúc rồi mới trả lời được.

-Rod Walkerspace… - Tổng tư lệnh quay sang người thư kí, chính là tay Nikolai đó – Trung úy, hãy tìm cho tôi tất cả thông tin liên quan đến người này.

-Rõ – Nikolai tuân lệnh, nhưng chưa đi ngay mà đến rỉ tai Tổng tư lệnh – Thưa Tổng tư lệnh, người này một mình mà phá được phòng tuyến của chúng ta tại hầm B, lại còn đột nhập vào khu vực của chúng ta đến tận đây, bản lĩnh chắc chắn không vừa. Theo tôi, cần phải trừ khử hắn càng sớm càng tốt.

-Trung úy nói rất đúng - Tổng tư lệnh gật đầu – Nhưng tôi sẽ giao nhiệm vụ này cho ai đây?

-Có một người rất thích hợp ở ngay trước mặt Tổng tư lệnh đấy – Nikolai đáp.



Dĩ nhiên ngài Tổng tư lệnh hiểu hắn ám chỉ ai. Ông bèn ra hiệu cho các vị tướng vào phòng trong hội ý rồi quay trở ra ngồi lại chỗ cũ.



-Thiếu úy Shalin!

-Có tôi – Shalin đáp, giọng không còn chút tự tin nào nữa.

-Cô đã tự ý tiếp xúc với người của quốc gia đối lập, theo quân luật có thể khép cô vào tội phản quốc và xử tử. Tuy nhiên, nể cha cô là sĩ quan lâu năm trong quân đội, và bản thân cô cũng là một chiến sĩ xuất sắc, nên Bộ chỉ huy quyết định cho cô một cơ hội lập công chuộc tội.

-Tổng tư lệnh cứ giao nhiệm vụ, tôi xin hứa sẽ làm hết sức mình – Shalin thấy có cơ hội thoát nạn, tỏ ra tự tin hơn hẳn.

-Tốt, hãy nghe đây. Nhiệm vụ của cô lần này là đột nhập vào thành phố Arlington căn cứ của quân nổi dậy ANI, ám sát người có tên là Rod Walkerspace đó và đem về đây bằng chứng.

-Hả? – Shalin giật mình – Nhiệm vụ này…

-Sao? Cô không muốn làm hả?

-Không, không phải thế - Shalin xua tay – Ý tôi là lực lượng phòng thủ và canh gác bên ANI cũng không kém gì chúng ta, làm sao tôi có thể một mình đột nhập vào Arlington được?

-Hừ, tay phi công ANI đó làm được, chẳng lẽ cô không làm được sao? Cô đã ngồi trong phi cơ của hắn, đã trông thấy hắn thực hiện cách thức của hắn, thì ít nhất cũng phải bắt chước được chứ?

-Nhưng thưa Tổng tư lệnh, tôi…

-Không nói nhiều nữa. Cô có phải là người yêu nước không?

-Vâng, tất nhiên thưa Tổng tư lệnh – Shalin buột miệng.

-Được lắm, vậy thì hãy hoàn thành nhiệm vụ này đi!

-…Rõ! – Shalin phải mất vài giây mới nói ra được một tiếng này.



Cánh cửa sau lưng mở ra, rồi Shalin bước đi với một khuôn mặt không rõ là còn do dự hay đã quyết tâm.

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết

 
  • Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất

VNGamer 2012-2013
Valbatos Enterpriese®All Rights Recerved